Lá cờ đỏ sao vàng lọt vào ống kính máy quay. |
Tôi được sinh ra hai năm sau chiến thắng lịch sử Điện Biên Phủ nhưng hình ảnh lá cờ quyết chiến quyết thắng tung bay trên nóc hầm Đờ-Cát chiều ngày 7/5/1954 qua phim ảnh, lịch sử cứ in đậm trong tâm trí tôi suốt thời thơ ấu. Đây cũng là hình ảnh rực rỡ nhất của cuộc kháng chiến thần kỳ và là niềm tự hào của cả dân tộc Việt Nam.
Học hết phổ thông, đầu năm 1975 tôi vinh dự trở thành chiến sĩ trong quân đội nhân dân Việt Nam, tham gia vào cuộc hành quân thần tốc từ ga Trình Xuyên (Nam Định) đi tàu vào Vinh, sau đó hành quân qua bốn tỉnh bên Lào về Ngã ba Đông Dương và kịp tham gia chiến dịch Hồ Chí Minh lịch sử, từ Đồng Xoài - Xuân Lộc tiến về Sài Gòn. Trưa ngày 30/4/1975 khi nghe tin ta đã chiếm được dinh Độc lập, cả đơn vị chúng tôi òa khóc và việc trước tiên là nghĩ đến cờ. Cờ Tổ quốc, cờ mặt trận giải phóng miền Nam từ Ban Chính trị, từ quân nhu phát xuống các đại đội, chúng tôi phất cờ và gào thét đến khản đặc cả giọng: "Việt Nam độc lập thống nhất muôn năm".
Những ai được chứng kiến không khí tưng bừng náo nhiệt ấy mới thấy nghẹn ngào xúc động biết chừng nào. Chúng tôi rưng lệ nhớ đến những người đồng đội đã hy sinh. Nhiều người khóc to gọi tên bạn báo tin miền Nam đã giải phóng hoàn toàn. Năm 1981, tôi được phục viên, vừa tham gia sản xuất và đi học Trung cấp rồi Đại học Nông nghiệp. Đến năm 1996, tôi được bầu làm Chủ nhiệm Hợp tác xã và gắn bó với nông nghiệp từ đó đến nay. Với cương vị cán bộ chủ chốt của xã, tôi cũng được tổ chức và tham dự nhiều hội nghị hoặc buổi lễ quan trọng và mỗi khi làm lễ chào cờ, trong tôi lại trào dâng một cảm xúc trân trọng, thiêng liêng.
Mũ, áo và cờ đỏ sao vàng của bác Trần Ngọc Thanh trên khán đài World Cup 2014. Ảnh:NVCC. |
Tôi cũng là người hâm mộ bóng đá và đặc biệt là những kỳ World Cup hoặc Euro. Vào những mùa hè này, quê tôi nóng lắm. Đồng quê vừa gặt xong, nông dân còn đốt rơm, đốt rạ. Khói rơm, khói rạ cay nồng nhưng không vơi được nỗi niềm đam mê. Vào những kỳ World Cup, chúng tôi thường nấu cháo vịt để cùng ăn, nhâm nhi, thức đêm xem các trận bóng đá.
World Cup 2014 này tôi được con trai bố trí mời sang xem bóng đá tại Brazil. 30 tiếng bay từ Nội Bài đến Paris, São Paulo rồi mới đến Brasilia. Chặng bay như dài hơn vì tôi không hề ngủ. Đây là lần đầu tiên tôi ra nước ngoài nên cũng không tránh khỏi những lo lắng, nhưng đến đâu tôi cũng gặp được người tốt giúp đỡ, chỉ bảo tận tình. Lần đầu tiên tôi được đến sân là trận khai mạc giữa Brazil và Croatia. Ấn tượng đầu tiên trong tôi là khi đội tuyển Brazil làm lễ chào cờ. Khi đó, tất cả những người Brazil trên sân từ già đến trẻ đều chung một nhịp hát vang Quốc ca của đất nước họ. Chúng tôi còn có vé vào xem trận Thụy Sỹ - Ecuador, và tất nhiên cũng mang theo cờ Việt Nam, nhưng đều ở vị trí không thuận lợi.
Đến trận Pháp và Nigieria, chúng tôi may mắn có vé ở ngay hàng ghế đầu tiên vị trí giữa sân, khán đài B, nên tôi đã bàn với con trai mang cờ cùng với cán để phất như chiến sỹ của ta phất trên nóc hầm Đờ-Cát. Song, bộ phận an ninh đã không cho chúng tôi mang cán vào và chúng tôi đã dùng tay để phất cờ. Lúc đó, chúng tôi chỉ muốn cờ Việt Nam tung bay phấp phới để chứng tỏ cho cả thế giới biết rằng đất nước chúng tôi yêu hòa bình và rất yêu bóng đá.
Cứ nghĩ đến lúc cả thế giới phải kính cẩn nghiêng mình trước lá cờ thiêng liêng của Tổ quốc, tôi quên cả việc theo diễn biến trận đấu mà liên tục giương cao lá cờ đỏ sao vàng. Bạn bè quốc tế trên sân khi biết bố con tôi là người Việt Nam thì tỏ rất thích thú và xin chụp ảnh cùng.
Bố con bác Trần Ngọc Thanh chụp ảnh cùng bạn bè Brazil, Pháp... Ảnh: NVCC. |
Trước khi sang Brazil xem, tôi đã theo dõi trận play-off của đội nữ Việt Nam tranh vé dự World Cup. Nếu các cô gái của chúng ta chiến thắng hôm đó, chắc chắn cờ Tổ quốc sẽ được kéo lên trên đấu trường World Cup 2015 để cả thế giới nghiêng mình chào đón.
Thực tế không được như mong đợi, nhưng nó không thể ngăn chúng ta ngừng ước mơ. Và tôi vẫn mong sao bóng đá nước nhà phát triển để một ngày nào đó lá cờ đỏ sao vàng sẽ tung bay và "Tiến quân ca" được hát vang ở đại đấu trường World Cup.
Brasilia, ngày 1/7/2014
Trần Ngọc Thanh